Header Ads

Chiếc Lá...


Có đôi khi tôi hỏi mình là ai
Từ đâu tới và còn đi đâu nữa?

Đêm hôm qua chắc ngoài trời nổi gió
Vì sáng nay nhiều chiếc lá vàng rơi
Nhìn lá rơi tôi lại thấy ngậm ngùi
Như đâu đó, vài người thân đã khuất

Đặt bàn tay lên trái tim thổn thức
Những gì qua không lấy lại bao giờ
Như trở về mình vẫn thấy dòng sông
Nơi bến cũ thuyền xưa không còn nữa

Tôi nhìn mãi từng đường cong lá úa
Nghĩ về Cha, về Mẹ, về Anh Em
Đường tôi đi sao chỉ thấy dài thêm
Những khắc khoải của một đời đã sống

Một nửa đời còn đong đầy nỗi nhớ
Một nửa đời còn lại để lãng quên
Một ngày nào sẽ không nhớ nổi tên
Của những người quen mà mình đã biết

Và như thế…
Lá cũng có một ngày để chết
Cho cành khô lại hé những lộc non
Để cuộc đời sẽ mãi mãi xanh hơn
Thì lá rớt đâu phải điều đáng tiếc

Có một điều, chỉ một điều tôi biết
Khi ngước nhìn theo những áng mây trôi
Một cánh chim đang xoải cánh chơi vơi
Bay mải miết dường như không biết mỏi

Tôi đã tự trả lời một câu hỏi
Đời vẫn còn đẹp tựa một bài thơ
Có gì đâu, sao ta phải hững hờ?!!

Nguyên Nhung

Powered by Blogger.