Header Ads

Nào


ngọn cỏ nào nằm ướt bên sườn đồi
cũng là cỏ làm nên châu thổ
thêu dệt mộng mơ bao nhiêu năm
ngọn lửa nào đốt lên run tay
cũng là lửa của nén nhang phừng cháy
khóc kẻ ra đi thương người ở lại
ánh sáng và bóng tối
bên này bên kia
chỗ cao chỗ thấp của tâm thức bồi hồi

bông hoa nào nở ra khu vườn hoang dã
nhắc nhở mùa xuân trong lòng
khoảng đời niềm riêng góc lặng
những đam mê không nói hết
hành trang bỏ lại, bầy chim ra đi không hát ca

bàn tay nào vẽ lên thiên mộng
cũng là bàn tay nắm lại vun trồng
mưa trên đồi
tuyết trên sông
hạt sương mong manh trên cỏ
mỏi mệt thấm lòng…

vết thương nào mong được chữa lành
bằng mũi kim đâm vào quên lãng
buổi chiều dài thăm thẳm
như con đường độc đạo tử sinh
người bạn già trở về mang bài thơ vội vã
dúi vào trái tim khô lạnh
không nói nên lời chữ nghĩa mông lung…

thy an


1 comment :

  1. Thưa anh Thành

    Cám ơn anh đã gửi bài thơ lại kèm theo lời góp ý của anh Trần Việt Long mà tôi không đoán ra được là ai. Tôi không biết anh TV Long có phải là một trong những bạn của tôi hay không.

    Mùa cuối năm cũng là lúc chúng ta thường tự đặt câu hỏi về cuộc đời và thân phận, nhất là ở tuổi quá thất thập.

    Thân thăm anh Thành và các anh chị văn thi hữu, cùng gia quyến, luôn mạnh khỏe an lành.
    thy an

    thy an

    ReplyDelete

Powered by Blogger.