Header Ads

Cơm Chiều với Bố - Evening Dinner with a Father


A son took his old father to a restaurant for an evening dinner. Father being very old and weak, while eating, dropped food on his shirt and trousers.  Other diners watched him in disgust while his son was calm.

After he finished eating, his son, who was not at all embarrassed, quietly took him to the wash room, wiped the food particles, removed the stains, combed his hair and fitted his spectacles firmly. When they came out, the entire restaurant was watching them in dead silence, not able to grasp how someone could embarrass themselves publicly like that. The son settled the bill and started walking out with his father.

At that time, an old man amongst the diners called out to the son and asked him, “Don’t you think you have left something behind?”.

The son replied, “No sir, I haven’t”.

The old man retorted, “Yes, you have!  You left a lesson for every son and hope for every father”.

The restaurant went silent.

*
**

Một người con trai dẫn bố vào một nhà hàng dùng cơm tối. Vì người bố quá già yếu nên làm rơi vãi thức ăn xuống dính đầy áo quần. Những thực khách khác nhìn ông già một cách khó chịu, trong khi người con trai vẫn bình thản.

Sau khi bố ăn xong, người con trai không hề tỏ ra ngượng ngùng bối rối gì cả, yên lặng đưa bố vào phòng vệ sinh, phủi hết các mẩu thức ăn và chùi sạch các vết dính trên quần áo, chải tóc và sửa lại cặp kính của bố cho chắc chắn.

Khi hai cha con từ phòng vệ sinh bước ra, cả nhà hàng ai cũng yên lặng nhìn họ và không hiểu tại sao lại có người có thể tự bêu xấu mình trước công chúng như vậy.

Người con trai thanh toán tiền ăn và bắt đầu cùng đi ra cửa với bố.

Ngay lúc đó, trong đám thực khách có một ông già kêu vói theo cậu trai và hỏi "Này cậu, cậu không nghĩ là cậu còn để lại cái gì ở đây hay sao?"

Người con trai trả lời, "Dạ thưa bác, con không để quên lại cái gì cả ạ."

Ông già tiếp lời "Có chứ sao không! Cậu đã để lại một bài học cho mọi đứa con, và đồng thời một niềm hy vọng cho những người cha đấy chứ!"

Cả tiệm ăn bỗng trở nên im lặng.

Lê Tùng
Powered by Blogger.