Mưa Nửa Đêm ... Và Người Homeless Già
Nhè nhẹ bay vào thinh vắng, hạt mưa
Dịu dàng sao những mơ ước mong chờ
Xin đừng đến... Cho tôi hoài tưởng nhớ!
Mưa vào đêm nên mưa buồn chất chứa
Chút ngậm ngùi đan lẫn chút cô đơn
Ánh đèn soi mờ nhạt cuối con đường
Có soi đủ chút lẻ loi hoài niệm?
Mưa nửa đêm nên mưa gieo luyến tiếc
Những tháng ngày non trẻ thoáng qua mau
Bao quỳnh hoa vừa hé nở muôn màu
Sao đã vội khép nhanh ngàn cánh mỏng?
Mưa nửa đêm nên nhuộm lòng trống vắng
Mưa gõ đều từng nhịp phách buồn tênh
Túp lều đơn sơ gió thổi nghiêng thềm
Làm sao ấm trái tim người lữ thứ...
Mưa nửa đêm nên sao hồn bỡ ngỡ
Có chút gì chìm khuất giữa không gian...
Post a Comment