Header Ads

Thơ Tuệ Nga: Thu Vàng Lá Nhớ - Sớm Mai Nhìn Thấy


Thu Vàng Lá Nhớ

Tiếng Chim hót đón bình minh mỗi sáng
Có giọt buồn đang nhỏ sũng hồn tôi
Bao nhiêu năm đã mùa lá rụng rồi
Lá vẫn đổ ...giữa quê người lá rụng ...

Cây ngàn năm ! Ngậm ngùi làm nhân chứng
Dâu biển thăng trầm ...Luân lạc nổi trôi !
Sầu mang mang ...Thơ thầm lặng chơi vơi ...
Biển dậy sóng hay lòng đời bão tố !

Người thương Quê Hương lầm than khốn khổ,
Tôi thương Thơ tôi vàng võ vần đau
Gửi về đâu ! Thả về đâu ?
            Những dòng sầu bất tận ...
Lá đổ vàng rừng ... Thơ sầu không biên trấn,

Ơi ! Phím buồn, trời tháng tám mưa mau
Hiu hắt mực sầu ! Thu Vàng Lá Nhớ !
Lá rơi ! Vàng trời, Vàng con phố nhỏ
Lá vàng rơi ... Rơi ngập ngõ hồn tôi ...

Hững hờ mấy lá vàng rơi,
Trong Thơ mấy Cánh bồi hồi rưng rưng  ...

Tuệ Nga



Sớm Mai Nhìn Mây 

Tôi thèm một khoảng trời xanh
Để cho tôi gửi tâm tình quê xưa
Dòng sông ly biệt chiều mưa
Con đường Dạ Lý hương xưa dịu dàng ...

Hỡi Mây ! Mai có lên đường
Chở dùm tôi mộng về phương ân tình
Chia ly không một trường đình
Mà nghe xao xuyến hồn mình ơi thơ,

Quê Hương ! Sương khói phủ mờ
Ngày về ai biết đợi chờ bao lâu
Trời buồn như mắt đêm sâu
Như thơ tôi viết ngàn câu lạc đề !

Đường trần hệ lụy u mê
Tường câm bốn bức , Bạn bè là thơ,
Chuỗi Thu dài một chuỗi mơ
Nghe trong chiều thoảng gió mùa trầm hương ...

Hỡi Mây ! Mai có lên đường
Gửi về nỗi nhớ ngàn chương khôn cùng !
Tôi thương nắng lụa đồng xanh
Tôi thương lời nói nghĩa tình quê tôi.

Tha phương cô lữ dặm dài
Thơ ai thả gió ý đời buồn tênh
Tôi thèm một khoảng trời xanh
Cho tôi gửi chút tâm tình quê ơi.

Dặm về xa thẳm mù khơi 
Thoảng trong hương gió, Gió trời Hư Không,
Mộng, Thơ, theo gió bềnh bồng
Thơ trong cõi mộng lòng không u hoài.

Sớm mai nhìn cánh mây trời
Mỉm cười ta vẫn giữa đời trầm luân.

Tuệ Nga




No comments

Powered by Blogger.