Nếu cuộc đời là những chuyến đi, thì có những dấu chân ta muốn mãi mãi in
hằn trên lối về, nhưng rồi cơn mưa vô tình đã xóa nhòa tất cả. Tình yêu đôi
khi cũng vậy, đẹp như một giấc mộng, nhưng tan vỡ lại mang nỗi đau kéo dài
đến vô tận.
Giờ đây,chúng ta hãy cùng lặng nhìn về một nỗi buồn thanh khiết, nỗi buồn
của những lời hẹn ước không trọn vẹn. Nghe tiếng mưa rơi, để cảm nhận:
'Mưa soi dấu chân em qua cầu... Đời em đã khép đi vội vàng, Tình ta cũng lấp
lối thiên đàng...'
“Mắt Lệ Cho Người” là một khúc ca thấm đẫm nỗi tiếc thương, nơi người nhạc
sĩ như muốn gởi lại giọt lệ cuối cùng cho tình đã xa. Trong không gian
nhạt nhòa của mưa và ký ức, tình yêu hiện lên mong manh, đẹp đẽ, nhưng cũng
đầy xót xa — như một cánh chim khuất ngàn, không bao giờ trở lại. Và cuối
cùng, chỉ còn lại những giọt lệ chắt chiu cho một tình yêu cũ:
'Đôi mắt em rất buồn, đôi chúng ta rất buồn. Vàng câu tình cũ xin gửi cho
đời...'
Nơi đây, qua phần nhạc đệm Karaoke của Đoàn Đức Tú, xin mời quý vị cùng lắng
nghe Bùi Phạm Thành trình bày nhạc phẩm “Mắt Lệ Cho Người”, của Từ Công
Phụng, một bản tình ca buồn, nhưng cũng là lời tạ tình dịu dàng gửi đến
người tình đã xa, chỉ còn lại hình ảnh của đôi mắt, và những giọt lệ, cho
ngàn sau.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment