Header Ads

Làm Sao Mà Quên Được


Chúng ta vẫn biết rằng, tranh ảnh đã giúp chúng ta giữ lại một khoảnh khắc của thời gian và không gian, để trở thành một kỷ niệm tuyệt vời, cho dù thời gian có thể thay đổi, hay tàn phá, kể cả trí nhớ của con người.

Âm nhạc cũng thế, cũng giúp chúng ta lưu lại kỷ niệm, không bằng hình ảnh, nhưng bằng tiếng nhạc nhịp nhàng, với lời ca êm đềm, lưu giữ mãi cho chúng ta một khoảng thời gian và không gian tuyệt vời trong quá khứ.

Trong đời sống, có lẽ, chúng ta ai cũng từng có những kỷ niệm đẹp. Những khoảng thời gian và không gian không thể quên. 

Nhạc sĩ Phạm Duy sáng tác bài "Làm Sao Mà Quên Được" vào năm 1950. Trong bối cảnh âm nhạc Việt Nam thời kỳ đó, đã trở thành một ca khúc nổi tiếng, hiện lên như một bản tình ca chan chứa ký ức dịu dàng. Ở đây, âm nhạc trở thành chiếc cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa hình ảnh của một bức tranh nhỏ bé mà nên thơ: một căn nhà nho nhỏ, một em gái ngây thơ, tươi sáng như bông hoa đầu mùa. Từng chi tiết: nụ cười e thẹn, đôi môi hồng như pháo đỏ, giọng nói êm như gió mùa thu, mái tóc nhẹ nhàng trong gió, đôi mắt như sao trên trời … đã khiến bài hát vượt khỏi giới hạn của một kỷ niệm cá nhân, trở thành biểu tượng của tuổi trẻ, của cái đẹp đơn sơ, dịu dàng. Kỷ niệm ấy dẫu có mong manh như một “hạnh phúc ngắn”, và thời gian có “qua vút như tên”, nhưng “quên sao được mà quên.”

Nơi đây, qua phần nhạc đệm Karaoke của Đoàn Đức Tú, mời quý nghe Bùi Phạm Thành hát “Làm Sao Mà Quên Được” của Phạm Duy. Xin hãy lắng nghe trong giây phút lắng đọng của tâm hồn, cùng đắm mình vào những giai điệu và lời ca của bản nhạc, để cảm nhận sự giao thoa giữa cái đẹp của nghệ thuật và nỗi niềm của trái tim con người.




No comments

Powered by Blogger.