Mùa Thu, mùa của thi ca, mùa của tình yêu. Khi đôi lứa phải chia tay thì cũng
như mùa Thu đã đi qua, và người nghệ sĩ thả mối sầu của mình theo gió, theo
mây, nhìn những chiếc lá vàng rơi, như những giọt nước mắt tiễn đưa. Mùa Thu
rồi cũng theo chu kỳ của trời đất mà trở lại. Thế nhưng khi cuộc tình đã tan
thì không bao giờ trở lại nữa.
Bài hát “Mùa Thu Không Trở Lại” của Phạm Trọng Cầu ở thập niên 1960 cũng mang
hình ảnh của Paris và khu vườn Luxembourg. Theo lời tâm sự của tác giả
thì
“Dạo ở Paris, tôi gặp và yêu một cô gái Việt Nam có mái tóc đen dài, đôi
mắt buồn vời vợi. Tình yêu đang độ trăng rằm thì nàng phải về nước và không
bao giờ trở lại Paris nữa. Chúng tôi chia tay vào mùa Thu – mùa Thu ở châu
Âu rất đẹp, nhưng nếu phải chia ly trong một khung cảnh như vậy thì nó lại
trở nên thật tê tái.
Đối với tôi, đó là một mối tình xa xưa thời còn trai trẻ. Gặp nàng vào mùa
Xuân, mùa Hạ tình nồng cháy và mùa Thu nàng ra đi. Hôm tiễn nàng ra sân bay,
tôi trở về nhà phải đi ngang qua khu vườn Luxembourg. Khu vườn đó, khi đi
ngang, tôi chợt nhận ra là mùa Thu, vì chân mình đá rất nhiều lá vàng, trong
tôi tự nhiên vang một giai điệu ‘Em ra đi mùa Thu, mùa Thu không trở lại…’
Dù là mùa Thu ở Paris rất đẹp, nhưng mà từ mùa Thu đó, với tôi, mùa Thu
không bao giờ trở lại nữa, chỉ có thế thôi.”
Đặc San Lâm Viên mời quý vị nghe Bùi Phạm Thành hát “Mùa Thu Không Trở Lại”
của Phạm Trọng Cầu, qua phần nhạc đệm Karaoke của Tas Beat.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment