Header Ads

Thơ Tuệ Nga: Cảm Hoài - Gọi Bình Minh


Cảm Hoài

Lung linh đáy chén ngàn sao
Ý đời thành bại chiêm bao nhạt nhòa
Hỏi ai còn gõ nhịp ca
Mà đem Ý Biển giao hòa Ý Thơ,

Đêm đêm dưới ánh Trăng mờ
Gọi Hồn Sông Núi ! Đề Thơ Cảm Hoài !
Mất, Còn nào những ai ai
Có nghe sóng Biển đang cười vỡ ta ...

Hoa Đăng thắp cõi ta bà
Cho đời trở lại hiền hòa Khai Thiên
Ước Mơ, Vụt đến, Vụt chìm
Tiếng Thơ nào lạc giữa miền Hư Không ...

Tuệ Nga



Gọi Bình Minh

Núi ngàn năm đá dựng
Có vạch nét u hoài
Hoa Mây ngoài cửa động
Khép kín tiếng than dài

Bốn mùa hương trầm ngát
Nến sáng trang Kinh hồng
Thơ say lời vô nhiễm
Thoảng ý đời mênh mông ...

Đường trần gian nhòa nhạt
Cõi Tịnh Tịnh, Hư Không
Có con Chim nhỏ hót
Gọi Bình Minh Nắng Hồng

Cầu nhân sinh sỏi đá
Em vẫn còn trong đó
Tôi vẫn bước luân hồi
Kiếp sau làm Đá ngủ ...

Sừng sững Núi muôn đời
Ngó Trăng soi nguồn cội
Nghe tiếng hát ru hời
Bài ca dao quê cũ

Hoa trải thắm lòng đời
Nhân gian vào Hội Mới
Kinh Thơ ngát Hương Trời
Sáng trong dòng tịnh thủy

Mùa Đản Sanh Hoa Cười ...

Tuệ Nga

(Thi Tập Mây Hương)



No comments

Powered by Blogger.