Header Ads

Nói Với... “Việt Kiều Yêu Nước... Biển”


Anh là người tị nạn,
Lại tin người cộng sản.
Xin hỏi đúng hay không?
Bọn ở lỗ ăn lông,
chuyên làm ngược, nói ngông,
“đấu tố” cả mẹ cha,
bán đất tổ ông bà,
cho Ba Tàu, trục lợi.

Ôi miệng lưỡi Việt cộng;
Chuyên ăn nói lông bông?
Ngày xưa anh vượt biên
chúng chửi bới liên miên:
là “thành phần phản động,
phản bội nhân dân ta,
chạy theo ‘đế quốc Mỹ’.”

Bây giờ chúng cần tiền;
dùng lưỡi câu Đô La.
Ngược lại, chúng ba hoa;
ca tụng không tiếc lời:
những “Việt kiều yêu nước”
là "khúc ruột ngàn dặm,"
của tổ quốc thân thương;
trôi nổi khắp bốn phương;
về xây dựng quê hương;
thành “thiên đường có thật;
ngay trên mặt đất này,
dành riêng cho anh hưởng.”

Lời mời như mật ngọt.
Viên thuốc đắng bọc đường,
Lưỡi câu dưới mồi ngon,
chờ chú cá tham lam,
táp vào là tét mép.

Anh sống xứ tự do,
được áo ấm cơm no.
sao lại quên nhanh thế???
Lẽ nào để mặc kệ?
“ai sống chết mặc bay
miễn tiền thầy bỏ túi.”

Anh làm sao tin nổi?
những quan lại đầu sỏ,
của đảng cộng tham ô
lũ cán bộ Vẹm nô,
thành đại gia giàu sụ,
nhờ bán nước buôn dân.

Chơi với tư bản đỏ.
Anh được lợi rất nhỏ?
Sao anh lại không lo?
Quên cái hại rất to.

Ngay chính bản thân mình
là nạn nhân mắc câu,
biến thành cá chiên xù.
Chúng linh đình nhậu nhẹt.
Anh ngây thơ mắc kẹt,
bị tù đày lãng xẹt,
tiền mất tật lại mang.
tương lai trôi về đâu?
Cả vùng trời đen tối.

Nhưng điều tệ hại nhất:
Anh giúp chúng không công,
Cả đảng cộng phản quốc
đang phá nát quê hương,
đưa đất nước Việt Nam
vào con đường tiêu vong:
giống Tây Tạng, Tân Cương
như Mãn Châu, Mông Cổ.

Hỡi những người tị nạn!!!
Việt kiều yêu nước...biển!!!
xưa liều chết vượt biên;
xuyên đại dương sống sót.

nay công dân nước ngoài,
sống thoái mái xứ người,
khắp nơi trên thế giới;

lại xênh xang áo gấm.
“hồ hởi” về thăm làng;
nơi chôn nhau cắt rún.
tiếp tay với cộng sản:
Dâng cho giặc Tàu ô,
còn gì đâu cơ đồ???

Xin hỏi anh là ai?

Sao nỡ quên quá khứ?
quên những ngày xưa cũ
dưới bàn tay quỷ dữ
trên vùng đất quê hương,
đã nuôi anh lớn lên.

Sao anh quên nguồn gốc
của chính dân tộc mình?
Anh còn nhớ hay quên???
Giòng máu chảy trong tim
của con Hồng cháu Lạc!!!.

Sao ngây thơ như vậy???
Vì lợi nhỏ trước mắt
Anh chẳng nghĩ tương lai
Quên hại lớn lâu dài.
Tổ quốc còn hay mất?
Khi Việt Nam sáp nhập
thành một tỉnh của Tàu
như dưới thời Bắc thuộc;
“Nô lệ bốn nghìn năm”.

Thảo Chương Trần Quốc Việt
(Đặc San Lâm Viên)


Powered by Blogger.