Header Ads

Chuyện Quasimodo



Trần Quốc Bảo

Tháp cao đứng giữa Paris,
Thánh đường kiến trúc uy nghi hài hòa
Đó là “Nhà Thờ Đức Bà”
Tiếng chuông vang vọng gần xa mơ hồ.
Văn hào Victor Hugo
Mượn phong cảnh đẹp, đưa vô “Chuyện Tình”
Giãi bày quan niệm nhân sinh
Rằng trong định mệnh, thời đành phải cam!
– Chuyện “Nhà Thờ Notre Dame”    (*)
Dưới đây tóm lược đôi hàng sơ qua: (**)

Ở trong nhà thờ Đức Bà
Có chàng mặt mũi xấu xa, lưng gù
Tên là Qua-si-mô-đô (Quasimodo)
Thuở sơ sinh, mẹ bỏ lơ ngoài đường
Được Phó Giám mục xót thương
Lượm đem về chốn Giáo đường dưỡng nuôi
Lớn lên, sức khỏe hơn người
Mỗi ngày giữ giấc, từng hồi kéo chuông.
Sống đời ẩn dật tầm thường,
Bỗng đâu, gặp chuyện tai ương, điên rồ.

Số là - Phó Giám mục Frôl-lô  (Frollo)
Bề ngoài đạo đức; Ai ngờ quỉ ma!
Thầm yêu Es-mê-ral-đa  (Esmeralda)
Một cô gái đẹp, mặn mà ngây thơ
Nàng nghèo, thân thế bơ vơ
Thường ca múa trước nhà thờ, kiếm ăn.

Frôl-lô (Frollo) nổi máu lưu manh
Sai Gù bắt cóc gái lành về chơi!
Anh gù ngoan ngoãn vâng lời
Liều mình, làm chuyện tày trời ngu si!
May sao, chính lúc lâm nguy
Tình cờ Đại úy Phoê-buys (Phoebus) cứu nàng!
Es-mê-ral-đa  (Esméralda) ngỡ ngàng
Nhưng rồi, từ đó yêu chàng ân nhân!
Sau khi làm chuyện vô luân,
Anh gù tỉnh ngộ, sáng dần mắt ra!
Tởm khinh Phó Giám mục ma
Lại yêu nàng Es-mê-ral-đa  (Esméralda) vô cùng!
Biết mình xấu xí gù lưng
Vẫn mê Tiên Nữ, quá chừng đắm say!

Chuyện tình, thực éo le thay!
Khiến anh gù những ngất ngây tâm hồn
Cuồng si như kẻ mất khôn
Lén theo cô gái, đi luôn khắp vùng
Có người biết, nói anh khùng
Nghi là phù thủy, tháp tùng yêu ma
Thế là gù bị điều tra
Xiềng tay, cột cổ, lôi ra hành hình
Es-mê-ral-đa  (Esméralda) thương tình,
Cô nàng đem tới một bình nước trong
Anh gù uống nước mát lòng
Cặp môi ép sát bên vòng tay yêu.

Với gù, chừng đó, quá nhiều!
Với gù, chừng đó thỏa điều ước mơ !!!
- Phần Phó Giám Mục Frôl-lô  (Frollo)
Thất tình, ghen giận, làm mờ lương tri
Ám sát Đại úy Phê-buys (Phoebus)
Rồi lanh chân, tẩu thoát đi kịp thời
Tội sát nhân để cho người
Là ai có mặt, tại nơi phạm trường
Es-mê-ral-đa  (Esméralda) thật đáng thương
Gồng mình chịu tội! hết đường thanh minh!
Than ôi! Nàng bị tử hình!
Pháp trường ngay trước tiền đình Vương Cung
Sàn treo cổ, sợi giây thừng,
Chính nơi cô gái múa rong hàng ngày
Trước giờ hành quyết ra tay
Được ân huệ chót vào ngay nhà thờ
Qùi xưng tội với Frôl-lô (Frollo)
Chính tên sát thủ tội đồ lưu manh!
Tội y, che dấu thế nhân,
Nhưng không qua được mắt anh lưng gù!

Giờ đây, gác cao nhà thờ
Anh gù cùng với Frôl-lô (Frollo) đứng nhìn
Sợi giây thòng lọng vô tình
Xiết cổ cô gái, thân hình toòng teng
Anh gù quặn thắt con tim
Nhìn Phó Giám mục điềm nhiên mỉm cười.
Chợt anh điên giận ngút trời!
Nắm cổ y, liệng ra ngoài tháp chuông!
Tàn đời  tu sĩ quỉ vương!
Câu chuyện chấm dứt, thê lương tuyệt vời!
Kể từ sau đó, mọi người
Không ai tìm thấy tăm hơi anh gủ.

Trải qua mấy chục Xuân Thu
Một hôm khai quật mả mồ tội nhân
Người ta kinh ngạc vô ngần
Khi Es-mê-ral-đa  (Esméralda) mộ phần mở ra
Thấy hai bộ xương trắng ngà
Một bộ tàn tật, rõ là gù lưng
Ôm nhau chặt chẽ quá chừng!
Chuyện như huyền thoại, chưa từng sảy ra.
Còn đương bàn tán gần xa
Bỗng đâu ngọn gió thổi qua mát lành.
Mọi người chứng kiến rành rành
Hai bộ xương cốt tan thành bụi tro! 

Than ôi! Định mệnh dày vò!
Đau thương kết lại môt pho tình buồn!...
Dòng Seine vẫn lững lờ tuôn...
Paris vẫn vọng tiếng chuông nhà thờ...

Trần Quốc Bảo
(Đặc San Lâm Viên)


Chú thích:

(*) Chuyện Notre Dame de Paris của Đai Văn Hào Victor Hugo (1802-1885), xuất bản năm 1831;  tiểu thuyết này đã được đưa vào phim ảnh, với hai tài tử nổi tiếng: Anthony Quinn vai Quasimodo và Gina Lollobrigida, vai Esméralda

(**) Chuyện Quasimodo: qua {100} câu thơ lục bát.


Powered by Blogger.