Header Ads

Dốt Đặc Còn Hơn Hay Chữ Lỏng


Chuyện kể ông phú hộ này
Có hai con rể một ngày về chơi
Trong lúc đi dạo thảnh thơi
Thấy một đàn vịt đang bơi trên hồ
Ông rằng: “Xưa nay đến giờ
Ta không hiểu vịt nó nhờ bởi đâu
Cho dù hồ rộng nước sâu
Vịt vẫn cứ nổi vì đâu thế này?”
Rể em văn tốt, chữ hay
Khoe giỏi chữ nghĩa đáp ngay những từ:
“Đa mao thiểu nhục tất phù”
Rể anh chân chất thật thà nói ra:
“Trời sinh ra thế thôi mà,
Là vịt thì nổi có là lạ chi.”

Rồi thì đến khoảng đồng kia
Thấy một đàn ngỗng bên bìa ruộng nương
To mồm inh ỏi kêu vang
Ông rằng: “Sao ngỗng kêu vang thế này?”
Rể em trổ tài thưa ngay:
“Trường cảnh tất đại thanh này chớ sao.”
Rể anh thì nói: “Ối dào
Trời sinh ra thế chứ nào lạ chi.”

Rồi thì đến khu đất kia
Thấy tảng dá nứt ông thì hỏi ngay:
“Sao lại có cớ sự này
Tảng đá đó lại nứt ngay giữa này?”
Rể em lại vội phân bày:
“Phi Thiên tất cũng Nhân này đả cho.”
Rể anh: “Chẳng có nguyên do
Trời sinh ra thế chẳng do cớ gì.”

Trời chiều tất cả quay về
Thảnh thơi uống rượu ông thì nói ngay:
“Rể em chữ nghĩa giỏi thay
Rể anh gì cũng Trời này sinh ra
Nghĩ gần rồi lại nghĩ xa
Những người hay chữ thật là đáng khen.”

Rể anh bèn hỏi rể em:
“Chú hãy giải nghĩa cho xem thế nào
Cái gì thiểu nhục đa mao”

Rể em bèn nói: “Có nào khó chi
Thiểu nhục là thịt ít đi
Đa mao lông rậm nên thì nổi ngay.”

Rể anh: “Chú nói cũng hay
Cái xuồng chẳng thịt lông này cũng không
Thế sao vẫn nổi bềnh bồng
Vẫn đưa đón khách qua sông mỗi ngày
Rồi đến chuyện con ngỗng đây
Đại thanh trường cảnh việc này ra sao?”

Rể em: “Trường cảnh cổ cao
Đại thanh lớn tiếng chứ sao rõ ràng.”

Rể anh: “Ễnh ương kêu vang
Không cổ mà tiếng lại vang thấu trời
Còn việc tảng đá nứt đôi?”

Rể em giải thích: “Chẳng người đập ra
Thì do Trời đánh đấy mà.”

Rể anh: “Cái chỗ sinh ra chú mày
Trời, Người ai đã ra tay
Lọt lòng cũng đã nứt ngay giữa rồi
Cho nên muôn sự trên đời
Trời sinh ra thế ta thời hiểu cho.”

Bố vợ nghe xong gật gù:
“Dốt đặc có phải là ngu đâu nào
Còn mớ chữ lỏng học vào
Nói ra như vẹt chứ nào hay hơn.”

Bùi Phạm Thành
ngày 2 tháng 7 năm 2022


Chú thích:

Nhân đọc được câu chuyện xưa này được đăng lại trên mạng xã hội, và truyền tay nhau qua email, ngẫu hứng kể lại bằng thơ Lục-Bát để gửi đến thân hữu.

Về các câu đối thoại:
- Đa mao thiểu nhục tất phù = Nhiều lông ít thịt tất nhiên là nổi
- Trường cảnh tất đại thanh = Cổ dài thì ắt có tiếng lớn
- Phi Nhân đả tất Thiên đả = Nếu không có người đập thì ắt bị trời đánh

Thành ngữ: “Dốt đặc còn hơn hay chữ lỏng”.



No comments

Powered by Blogger.