Con Thuyền Việt Nam
Bập bềnh trôi nổi giữa miền bão giông.
Biển Đông, Tàu cộng tấn công,
Cá không được bắt, dầu không được tìm.
Giang sơn, đất, đảo tổ tiên,
Còn chăng là một khoang thuyền cỏn con.
Đảng xem nhẹ cả nước non,
Thà là mất nước, đảng còn thế thôi.
Ghế trên đảng chễm chệ ngồi,
Bám lấy quyền lực sống đời giàu sang.
Đời “Tư Bản Đỏ” huy hoàng,
Xây nhà, xây cả nghĩa trang để dành.
Ngu dốt trong việc điều hành,
Tiền hàng ngàn tỉ kinh doanh thiệt thòi.
Người dân muốn có đôi lời,
Thì công an sẽ đến “mời” đi ngay.
Đàn áp, đánh đập thẳng tay,
Nhưng khi gặc đến giơ tay đầu hàng.
Về đâu đất nước Việt Nam?
Con thuyền không bến nước tràn đến nơi.
Người dân nước Việt Nam ơi,
Cùng nhau hợp sức thoát đời lầm than.
Dẹp đảng cộng sản ác gian,
Đưa thuyền tới bến bình an một ngày.
Đa nguyên, đa đảng, bến này,
Tự Do, Dân Chủ bến đây Thái Bình.
Bùi Phạm Thành
(dslamvien.com)
Cảm tác sau khi đọc bài "Việt Nam, Con Thuyền Không Bến" của Trần Trung Đạo
http://www.dslamvien.com/2018/03/viet-nam-con-thuyen-khong-ben.html
Post a Comment