Header Ads

Truyện Trọng Thủy Mỵ Châu


Truyện Trọng Thủy Mỵ Châu

Cổ sử đã kể lại rằng
Văn Lang, Âu Lạc hai vùng Bắc Nam
Hùng Vương cai trị Văn Lang
Âu Lạc Thục Phán đôi đàng phân tranh.

Kết quả Thục Phán công thành
Hùng Vương mười tám cũng đành bại vong.
Thục Phán sau khi thành công
Nhập cả hai nước vào trong một nhà.

Âu Lạc tên hiệu quốc gia
An Dương Vương đó chính là tên vua
Phong Khê là nơi đóng đô
Đào hào, đắp luỹ, kinh đô xây thành.

An Dương Vương chống quân Tần
Chiến thuật du kích và dùng nỏ tên
Đồ Thư chết giữa trận tiền
Tần Thuỷ Hoàng cũng phải liền lui binh
Quốc gia trở nên yên bình
An Dương Vương muốn xây thành Cổ Loa
Nhưng không thể hiểu sao mà
Xây xong lại đổ thật là uổng công.

Lập đàn, Vương mới cầu mong
Thần Kim Quy giúp xây xong Loa Thành
Lại Cho một móng rùa thần
Tạo nên vũ khí nỏ thần Liên Châu.

Binh hùng, vũ khí hàng đầu
An cư lạc nghiệp nước giầu dân an.
Triệu Đà ở đất Lĩnh Nam
Phản Tần chiếm đất để làm quân vương
Tự xưng là Nam Việt Vương
Quế Lâm, Tượng quận một phương vẫy vùng.
Ly khai ra khỏi nhà Tần
Mở mang bờ cõi xuống dần phương nam.
Nhưng luôn luôn bị đánh tan
Nên tìm kế sách để làm thông gia.

Triệu Trọng Thuỷ nghe lời cha
Sánh duyên công chúa tên là Mỵ Châu
Công cha nghĩa mẹ thâm sâu
Tình chồng nghĩa vợ sánh đâu cho cùng
Trọng Thuỷ đòi xem nỏ cung
Mỵ Châu nhẹ dạ liền cùng cho xem
Móng rùa thần bèn đổi liền
Từ nay nỏ ấy, cung tên loại thường.

Một hôm Trọng Thủy nói rằng
Lâu năm ở rể vẫn hằng nhớ quê
Hôm nay xin phép được về
Thăm nom phụ mẫu trọn bề hiếu thân
Trọng Thuỷ hỏi Mỵ Châu rằng:
"Nếu có binh biến biết chăng mà tìm."
Mỵ Châu rằng: "Vậy thì xin
Theo dấu lông ngỗng sẽ tìm được tôi."

Trọng Thuỷ trở về nước rồi
Triệu Đà thấu hiểu trong ngoài việc binh
Cất quân đánh bất thình lình
Móng rùa đã mất tình hình lâm nguy.

Vương cùng Mỵ Châu chạy đi
Lông ngỗng làm dấu nàng thì chẳng quên
Đến bên bờ biển không thuyền
An Dương Vương mới khấn nguyền Kim Quy:
"Giúp ta xây thành trị vì
Bây giờ hoạn nạn giúp gì được chăng?"

Thần Kim Quy mới bảo rằng:
"Thuỷ Cung là chốn an thân muôn đời
Nhưng mà chỉ xuống người thôi
Kiếm kia để lại ngay nơi bờ này."

Vương thì vâng lời làm ngay
Mỵ Châu nhỏ lệ: "Thân này xá chi
Tình phụ mẫu, nghĩa phu thê
Làm sao để trọn đôi bề được đây?
Đã rải những lông ngỗng này
Quân binh sẽ đến nơi đây tức thì
Thôi thì cha hãy lánh đi
Con đây ở lại tội thì phải mang."

Vương đi còn lại mình nàng
Cầm thanh gươm đó sẵn sàng quyên sinh
Dòng máu đỏ thắm ân tình
Sò hến ăn được hoá thành hạt châu.

Trọng Thuỷ thì chẳng bao lâu
Theo dấu lông ngỗng để mau tìm nàng
Đến nơi thì quá bẽ bàng
Công cha, nghĩa vợ đôi đàng nát tan
Thôi thì gặp ở suối vàng
Gieo mình xuống giếng cùng nàng hoá thân.

Than ôi phụ tử tình thâm
Tình chồng, nghĩa vợ cán cân nào bằng.
Ngày nay người dân bảo rằng
Dùng nước giếng rửa sáng ngần ngọc trai.

Bùi Phạm Thành
(ngày 28 tháng 6 năm 2021)

Dựa theo Lĩnh Nam Chính Quái
Bản dịch của Lê Hữu Mục
Khai Trí xuất bản lần thứ nhất, năm 1960



No comments

Powered by Blogger.