Header Ads

101 Truyện Thiền: 12. Ông Tàu Vui Tính - 13. Một Vị Phật



12. Ông Tàu Vui Tính

Ai đi qua các Phố Tàu ở Mỹ đều thấy tượng một ông mập mang trên vai một bao tải lớn. Thương nhân Trung Hoa gọi ông ấy là Ông Tàu Vui Tính hay Ông Phật Cười.

Ông tên là Hotei (Bố Đại - hiện thân của Di Lặc Bồ Tát), sống thời nhà Đường. Ông chẳng muốn ai gọi ông là thiền sư hoặc có học trò tụ tập đông đúc quanh mình. Thay vì vậy, ông đi dọc đường phố với một bao tải lớn trên vai, trong đó có đầy các món quà như kẹo, trái cây, bánh ngọt. Đây là quà ông cho các em bé thường chơi đùa với ông. Ông tạo ra lớp vườn trẻ trên đường phố.

Lúc nào gặp một thiền nhân ông cũng xòe tay và nói: “Cho tôi một xu.

Có một lần ông đang sửa soạn làm việc vui chơi, một thiền sư khác đi ngang và hỏi: “Ý nghĩa quan trọng của thiền là gì?

Hotei vất ngay bao vải xuống đất, trả lời thầm lặng.

Vậy,” vị thiền sư kia hỏi tiếp, “thế nào là đạt được Thiền?

Ông Tàu Vui Tính lập tức vác bao mang lên vai và đi tiếp.





Happy Chinaman

Anyone walking about Chinatowns in America will observe statues of a stout fellow carrying a linen sack. Chinese merchants call him Happy Chinaman or Laughing Buddha.

This Hotei lived in the T’ang dynasty. He had no desire to call himself a Zen master or to gather many disciples around him. Instead he walked the streets with a big sack into which he would put gifts of candy, fruit, or doughnuts. These he would give to children who gathered around him in play. He established a kindergarten on the streets.

Whenever he met a Zen devotee he would extend his hand and say: “Give me one penny.”

Once as he was about to play-work another Zen master happened along and inquired: “What is the significance of Zen?”

Hotei immediately plopped his sack down on the ground in a silent answer.

“Then,” asked the other, “what is the actualization of Zen?”

At once the Happy Chinaman swung the sack over his shoulder and continued on his way.





Ông Tàu Vui Tính

Ai đi qua phố Tàu
Cũng thấy tượng một người
Là Ông Tàu Vui Tính
Hay là Ông Phật Cười.

Sống ở thời nhà Đường
Ông tên là Hotei
Vác một bao tải lớn
Nên gọi là Bố Đại.

Chiếc bao tải lớn đó
Đầy quà đựng bên trong
Mặt tươi cười vui vẻ 
Trẻ con rất thích ông.

Ông lang thang trên phố
Khi gặp các thiền sư
Ông xòe tay và nói
Cho tôi xin một xu."

Một thiền sư hỏi ông:
Yếu tính Thiền là gì?"
Vứt bao tải xuống đất
Cho người kia hiểu ý.

Vị thiền sư hỏi tiếp:
Làm sao đạt được Thiền?"
Cầm lấy chiếc bao tải
Lẳng lặng ông vác lên.

             oOo

Quẳng gánh lo xuống đất
Hay vác niềm vui lên
Sống cuộc đời hiện tại
Đó là đạt được Thiền. 

Bùi Phạm Thành
(Ngày 16 tháng 6, 2019)





13. Một Vị Phật

Ở Tokyo vào thời Minh Trị Thiên Hoàng, có hai vị thầy với tính tình hoàn toàn khác nhau. Unsho là vị thầy thuộc phái Chân Ngôn Tông, giữ mọi lề luật của nhà Phật rất kỹ lưỡng. Ông không bao giờ uống rượu, và không bao giờ ăn gì sau 11 giờ sáng. Vị thầy kia là Tanzan, một giáo sư triết tại Đại Học Hoàng Gia, chẳng bao giờ giữ lề luật gì. Khi muốn ăn là ăn, khi muốn ngủ ngày là ngủ.

Ngày nọ Unsho đến thăm Tanzan lúc Tanzan đang uống rượu. Phàm là một Phật tử thì không được uống rượu, ngay cả một giọt rượu cũng không được chạm vào lưỡi.

“Chào anh, uống một ly nhé.” Tanzan lên tiếng chào mời.

“Tôi không bao giờ uống rượu!” Unsho nghiêm trang nhấn mạnh.

“Người không uống thì không phải là người,” Tanzan nói.

“Anh nói tôi không là người chỉ vì tôi không mê uống rượu!” Unsho nói giận dữ. “Nếu tôi không là người thì tôi là gì?”

“Một vị Phật,” Tanzan trả lời.





A Buddha

In Tokyo in the Meiji era there lived two prominent teachers of opposite characteristics. One, Unsho, an instructor in Shingon, kept Buddha’s precepts scrupulously. He never drank intoxicants, nor did he eat after eleven o’clock in the morning. The other teacher, Tanzan, a professor of philosophy at the Imperial University, never observed the precepts. When he felt like eating, he ate, and when he felt like sleeping in the daytime, he slept.

One day Unsho visited Tanzan, who was drinking wine at the time, not even a drop of which is supposed to touch the tongue of a Buddhist.

“Hello, brother,” Tanzan greeted him. “Won’t you have a drink?”

“I never drink!” exclaimed Unsho solemnly.

“One who does not drink is not even human,” said Tanzan.

“Do you mean to call me inhuman just because I do not indulge in intoxicating liquids!” exclaimed Unsho in anger. “Then if I am not human, what am I?”

“A Buddha,” answered Tanzan.





Một Vị Phật

Thời Minh Trị Thiên Hoàng
Có hai vị thiền sư
Unsho và Tanzan
Khác nhau về đường tu.

Thuộc phái Chân Ngôn Tông
Là thiền sư Unsho
Giữ lề luật rất kỹ
Ăn uống rất điều độ.

Còn thiền sư Tanzan
Dạy Đại Học Hoàng Gia
Sống rất là phóng khoáng
Không câu nệ gì cả.

Rồi đến một ngày nọ
Unsho thăm Tanzan
Thấy Tanzan uống rượu
Ông lên tiếng phàn nàn.

Unsho giải thích rằng
“Đã là một Phật tử
Thì không nên uống rượu
Giới luật phải gìn giữ."

Tazan trả lời rằng:
“Sống ở trên cõi đời
Thấy rượu mà không uống
Thì chẳng phải là người."

Unsho giận giữ hỏi:
“Không là người, là gì?"
Tanzan chậm rãi nói:
“Một vị Phật, chứ gì."

            oOo

Ai cũng có Phật tâm
Cũng có thể thành Phật
Chấp chước chỉ bận tâm
Hãy sống đời chân thật.

Bùi Phạm Thành
(Ngày 16 tháng 6, 2019)


Tham khảo:



No comments

Powered by Blogger.