Header Ads

Vì Đâu


Ta ở bên này nó ở bên đó,
Ta phe quốc gia, nó phe cộng sản,
Chĩa súng vào nhau, bắn nhau chết bỏ.
Chiến trận vừa tàn, khét mùi thuốc súng,
Ta thắng, nó thua, ngực tràn máu đỏ.
Lật xác ra xem mặt mũi kẻ địch,
Thân thể gầy nhom, xem chừng còn nhỏ.
Quần áo mỏng manh, chân đi dép râu,
Khẩu súng AK, cao gần bằng nó.
Đạn đã lên nòng chắc chưa kịp bắn,
Một gói muối mè, nắm cơm ăn dở.
Trong túi lá thư gửi về cho mẹ,
Lời nhớ lời thương, còn hoen máu đỏ.

Trong túi áo ta có một bài thơ,
Kể chuyện chiến trường cho người em nhỏ.
Thơ viết dở dang đã phải xung trận,
Mồ hôi ướt đầm nét chữ loang lổ.

Bức thư của nó vùi chôn theo xác,
Bài thơ của ta cũng đành xé bỏ.

Ta cũng bị thương, một vết thương nhẹ,
Kẻ địch của ta chết nằm yên đó.
Có biết gì chăng chủ thuyết Mác-Lê.
Hay bị lùa đi bởi loài quỷ đỏ.

Ta sống, nó chết, chuyện thường chiến tranh,
Nhưng, bỗng vì đâu, đôi dòng lệ nhỏ.

Bùi Phạm Thành
(Đặc San Lâm Viên)


Powered by Blogger.