Thiền sư tên Suiwo
Mùa hè mở khóa thiền
Chỉ một thầy một trò
Để thầy chỉ dạy riêng.
Một đệ tử từ xa
Tận hải đảo miền nam
Đến xin được tu học
Mong chứng ngộ thiền quán.
Thầy cho một công án
“Tiếng vỗ một bàn tay"
Hãy cố gắng suy nghĩ
Để giải công án này.
Sau ba năm chẳng hiểu
Trong nước mắt chan hòa:
“Con không thể giải được
Chịu nhục, về quê nhà."
“Hãy cố một tuần nữa"
Suiwo khuyên học trò
Anh tịnh thiền liên tục
Nhưng vẫn không giác ngộ.
“Thêm một tuần nữa đi”
Anh quay trở về phòng
Và cố gắng suy nghĩ
Nhưng cũng vẫn hoài công.
Thầy khuyên “Một tuần nữa"
Cũng chẳng được thêm gì
Anh chán nản buồn bã
Năn nỉ thầy xin về.
Thầy khuyên “Năm ngày nữa"
Anh cố gắng nghe lời
Cho dù anh cố gắng
Cũng chỉ hoài công thôi.
Thầy nói “Ba ngày nữa
Nếu không thể giải nổi
Thì sống chẳng ích gì
Hãy tự tử cho rồi."
Qua đến ngày thứ hai
Anh bất chợt nghe rõ
“Tiếng vỗ một bàn tay"
Và anh đã giác ngộ.
oOo
Như một chén nước đầy
Chẳng rót gì được thêm
Trong tâm đầy tạp niệm
Thì làm sao học thiền.
Trong lòng nhiều tạp niệm
Càng cố gắng càng khó
Hãy để tâm trống lặng
Mới có thể giác ngộ.
Bùi Phạm Thành
(Ngày 20 tháng 6, 2019)
Suiwo, đệ tử của Hakuin, là một vị thầy rất giỏi. Vào một kỳ mở lớp riêng
một thầy một trò (zazen) trong mùa hè, một đệ tử từ một hải đảo miền nam
nước Nhật đến gặp thầy.
Suiwo cho anh ta một công án: “Nghe tiếng vỗ của một bàn tay.”
Người đệ tử ở đó 3 năm nhưng không giải được. Một đêm nọ, nước mắt dàn
dụa, anh vào gặp Suiwo. “Con phải về nam, nhục nhã và xấu hổ,” anh nói,
“Con không giải được công án này.”
“Đợi một tuần nữa và thiền liên tục,” Suiwo khuyên. Nhưng giác ngộ vẫn
không đến được với người đệ tử. “Thử thêm một tuần nữa,” Suiwo nói. Người
đệ tử vâng lời, nhưng cũng chỉ hoài công.
“Thêm một tuần nữa.” Nhưng lại cũng vô ích. Tuyệt vọng, người đệ tử năn nỉ
xin về, nhưng Suiwo yêu cầu anh thiền năm ngày nữa. Cũng chẳng có kết quả
gì. Rồi Suiwo nói: “Thiền thêm 3 ngày nữa, nếu con không đạt được giác
ngộ, thì con nên tự tử là hơn.”
Vào ngày thứ hai, người đệ tử giác ngộ.
Three Days More
Suiwo, the disciple of Hakuin, was a good teacher. During one summer
seclusion period, a pupil came to him from a southern island of Japan.
Suiwo gave him the problem: “Hear the sound of one hand.”
The pupil remained three years but could not pass the test. One night he
came in tears to Suiwo. “I must return south in shame and embarrassment,” he said, “for I cannot solve my problem.”
“Wait one week more and meditate constantly,” advised Suiwo. Still
no enlightenment came to the pupil. “Try for another week,” said
Suiwo. The pupil obeyed, but in vain.
“Still another week.” Yet this was of no avail. In despair the
student begged to be released, but Suiwo requested another meditation of
five days. They were without result. Then he said: “Meditate for three days longer, then if you fail to attain
enlightenment, you had better kill yourself.”
On the second day the pupil was enlightened.
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Post a Comment